Tô Chí Tự

NGẮM TRĂNG



 


Trăng đêm nay bối rối
Hay lòng ta bời bời
Những điều không thể nói
Canh cánh mang cả đời !



Ta giờ xa vời vợi
Trăng vẫn gần _ trăng ơi !
Trắng đêm thao thức đợi
Ngắm mòn trăng _ hai nơi !



Liễu đêm u sầu rũ ...
Tóc xỏa bên thềm ngồi
Trăng sơn đời loang lỗ
Tình bạc thếch như vôi !



Ví mà không ngần ngại
ví mà chẳng ngập ngừng
Bây giờ trăng cười nụ
Đâu còn trăng rưng rưng !



Từ hai đầu nỗi nhớ
Cùng ngắm một điểm chung
Trăng ơi !_ trăng có thấu ?
Có một nỗi vô cùng ?!



02/8/2010
 

Được bạn: HB 03.08.2010 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "NGẮM TRĂNG"